Những giọt nước mắt từ khóe mắt rơi xuống hai bên gò má.
Cô ta đi đến trước giường bệnh, nhìn kỹ khuôn mặt gầy gò của Vu Sơn.
Hai nhân viên đứng bên ngoài cửa nhìn thấy vậy thì biết điều đóng cửa lại, sau đó rời ra xa một chút để hai người có không gian riêng.
Vu Sơn vẫn đang hôn mê, Cao Vũ Xương ngồi bên cạnh giường rồi lấy tay vuốt nhẹ khuôn mặt của anh ta. Lúc này, ký ức của hai người như ùa về trong tâm trí.
Cô ta bật khóc…
Rồi lại mỉm cười…
Nhớ lại những việc Vu Sơn làm vì mình mà vừa cảm động mà vừa buồn cười…
Mặc dù khóc đấy, nhưng lúc này sắc mặt đột nhiên lại áy náy hơn cả.
Cô ta cúi đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Xin lỗi… Vu Sơn. Mấy năm nay… Thật sự đã để anh phải chịu thiệt thòi rồi. Không phải tôi cố ý… Mà tôi chỉ muốn anh tự tin hơn thôi… Giữa tôi và Lãnh Trầm thật sự không có gì cả, tôi chỉ đang lợi dụng gã thôi…”.
“Anh đừng nghĩ linh tinh, tôi không muốn ly hôn với anh, thật sự không muốn đâu. Hôm đó ở tập đoàn nói với anh về em trai anh, tôi thừa nhận mấy lời đó hơi quá đáng. Nhưng tôi thấy, đó là lỗi của em trai anh nhưng hôm nay tôi mới phát hiện ra, tôi sai rồi…”.
“Tôi không nên coi cậu ấy là đồ cặn bã ngay lần đầu cậu ấy đến nhà mình, rồi còn tát cậu ấy mà không xin lỗi, không nên hiểu nhầm trong sinh nhật của Nhã Nhã, càng không nên nói mấy lời đó… Xin lỗi, em trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626087/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.