“Long…Tiễn”, hai chữ này trong bộ đàm nghe vô cùng nhức tai.
Lý Đao đột nhiên cảm thấy cổ họng mình như bị mồi lửa thiêu đốt, đau nhức khó chịu vô cùng. Tiếp đó là tiếng súng truyền lại khiến hắn ta bắt đầu thấy nghi ngờ, hành động lần này liệu có thể bình an quay về không?
Lại thêm hai người chết, bắt đầu trận chiến rồi, bên mình đã chết hai người. Thôi bỏ đi! Quan trọng là họ căn bản không biết được vị trí thật sự của tên đó.
Trèo lên từ ống nước bên ngoài cửa sổ, đây đúng là chuyện nực cười. Khoảng cách giữa hai tầng dài như vậy, bên ngoài lại mưa lớn, muốn từ ống nước bò lên trên, ai mà làm được?
Lẽ nào… Thật sự là người của Long Tiễn sao?
Lý Đao là thuộc hạ mà Vương Ninh vô cùng tín nhiệm, lại có xuất thân lính đánh thuê nên hắn ta hiểu rất rõ ý nghĩa của hai chữ Long Tiễn’.
Hắn ta nắm chặt bộ đàm, tập hợp ba người còn lại và nói với Vương Ninh qua bộ đàm: “Đại ca! Tụi em rút trước nhé. Thằng này… Không dây vào được đâu”.
“Cái gì?”, Vương Ninh quát lớn một tiếng: “Rút? Rút đi đâu? Nhảy xuống à? Mẹ kiếp! Lý Đao! Có phải mày bị hù dọa ngu người rồi không? Thằng đó chỉ là thằng vô dụng, vậy mà năm người chúng ta không giết nổi nó hả?”
Lý Đao khổ sở nói: “Đại ca, anh không hiểu đâu! Anh không hiểu kẻ xuất thân Long Tiễn đáng sợ đến mức nào đâu”.
“Tao không cần biết, nó làm chết sáu người bên tao, hại tao mất cả gia nghiệp ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626079/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.