Giang Thành bị bao trùm bởi màn mây đen và trận mưa rào xối xả.
Sau khi Vu Kiệt lái xe rời đi, thế lực các bên điên cuồng truy tìm hướng đi của anh.
Còn Vu Kiệt lúc này đã rời khỏi trung tâm thành phố, anh đang trên đường đi về phía ngoại ô thành phố. Trên mặt anh không nhìn thấy vẻ mệt mỏi, hiện giờ lửa giận đã biến thành sức mạnh bao trùm lấy khắp cơ thể anh.
“Dương Cẩm Tú…”, ngồi ở vị trí lái xe, Vu Kiệt tăng tốc với tốc độ cao nhất. Trên đường thành phố mà lái xe kiểu này thì chẳng khác nào lấy tính mạng mình ra đặt cược.
Nhưng anh nhất định phải làm như thế. Anh phải cứu Dương Cẩm Tú, bất luận vì lý do gì nhưng anh phải đưa người con gái này an toàn trở về.
“Ting ting…”, trong lúc Vu Kiệt định tăng tốc đuổi theo thì điện thoại anh đột nhiên có tin nhắn đến.
Đó không phải là tin mới nhất mà âm báo điện thoại nhắc về những tin nhắn chưa đọc. Cũng đúng lúc đó, từng nội dung tin nhắn xuất hiện trước mặt Vu Kiệt. Khóe mắt anh lúc này cũng có những giọt nước mắt chầm chậm rơi xuống.
“Cẩm Tú…”.
“Chú ơi! Đi xem phim đi?”
“Chú ơi! Có phải chú không thích xem phim không. Không sao, hay là mai chúng ta đến phố đồ ăn ngon đi! Chú gầy thế thì nhất định chưa từng ăn nhiều món ngon rồi. Tôi sẽ dẫn chú đi ăn những món đặc sản ở Giang Thành, chú thấy sao?”
“Chú ơi, chú ngủ rồi à? Tối mùa hè hơi lạnh đấy, nhớ là đừng mở nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626074/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.