“Gây ra loại chuyện khó có thể tha thứ này mà anh cũng dám để anh ta ra ngoài đi lại? Không sợ bị bắt vào tù à?”
Cao Tiêu Hán khoanh tay trước ngực, trào phúng.
Vu Sơn nào biết Vu Kiệt lại ở đây.
“Em trai…”
“Anh, xin lỗi, liên lụy đến anh rồi”, Vu Kiệt xin lỗi.
“Cậu đi đâu? Sao ngay cả điện thoại cũng không gọi cho anh?”, Vu Sơn chất vấn nhưng trong giọng nói của anh ta tràn ngập sự lo lắng.
“Bây giờ không phải lúc nói chuyện này”, Vu Kiệt đi vào phòng làm việc, nhìn chằm chằm vào Cao Hùng đang ngồi ở vị trí trung tâm: “Em sẽ chịu trách nhiệm với chuyện Mạnh Hải chèn ép nhà họ Cao. Vừa rồi ông nói không lấy lại được tiền hàng của ông Lưu ở võ quán Long Tường phải không?”
“Đúng, lẽ nào cậu định đi đòi giúp chúng tôi?”, Cao Hùng không thể tin nổi, cảm thấy tên nhóc này hẳn đang đùa.
Ngay cả mấy đám người của tập đoàn đi cũng bị đánh cho bán sống bán chết, một tên phế vật vừa ra tù như anh thì làm thế nào được?
“Tôi có thể đi đòi giúp các ông, tôi bảo đảm trong vòng một ngày sẽ lấy được tiền hàng của bọn họ, nhưng chuyện này không liên quan gì đến anh cả và chị dâu tôi. Nếu tôi lấy được tiền về thì các người không được để chị dâu tôi từ chức”.
Vu Kiệt có thể nhìn ra được nhà họ Cao muốn nhân cơ hội này mà đẩy chị dâu ra khỏi vị trí chủ tịch.
Mặc dù anh không thực sự thân thiết gì với chị dâu nhưng dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626046/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.