“Anh!”
Lâm Doãn Nam lập tức bùng nổ, hai mắt cô ta tràn ngập lửa giận, không ngờ cuối cùng ông Trương lại ra lệnh để cho tên này rời đi.
Cái tên khốn kiếp này dám nói cô ta vô cùng ngốc nghếch, còn...bảo cô ta đọc thêm nhiều sách nữa. Đúng là coi trời bằng vung.
Mặc dù trong lòng rất giận nhưng Lâm Doãn Nam vẫn không bộc phát ra ngoài.
Nơi này không giống những chỗ khác, cô ta buộc phải nghe lời.
Vậy nên cô ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Vu Kiệt nghênh ngang bước ra cửa lớn.
Sau khi anh rời đi thì Lâm Doãn Nam lập tức lấy điện thoại di động gọi một cuộc điện thoại.
Ở một nơi khác, Trương Lập Hải, nhân viên phụ trách ở sở cảnh sát đang đứng trước cửa sổ uống trà, ngắm nhìn Vu Kiệt đi ra khỏi cửa lớn rồi đứng ở ven đường vẫy một chiếc taxi.
Sau khi nhận điện thoại của Lâm Doãn Nam thì ông ta cau mày, cô nhóc này đúng là không thể nhịn được.
“Doãn Nam à, có chuyện gì vậy?”
Lâm Doãn Nam lập tức chất vấn: “Chú Trương, sao chú lại thả anh ta đi chứ? Chú có biết cái tên khốn kiếp này vừa mới nói gì với cháu không? Anh ta có rất nhiều điểm nghi ngờ đấy, chú không biết sao!”
Trương Lập Hải nhấp một ngụm trà rồi nói: “Doãn Nam à, có một số việc chúng ta không nhúng tay vào được, cũng có những người không phải chúng ta có thể tùy tiện điều tra, có những người không giống như cháu nghĩ đâu. Chú cũng không muốn nói nhiều, cháu là người sinh ra và lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/259493/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.