Thanh Sơn quay lại cầm lấy cái hộp đi ra cửa rồi hắn ngoái đầu lại nói với ba đứa bạn mình.
- Bọn mày khinh thường tao ah? chờ thử xem!!!
Sau đó quay người đi thẳng sang nhà sách mà không ngoái đầu lại. Còn bọn thằng Thắng thì nhìn nhau không tin tưởng cho lắm.
- Bọn mày nghĩ sao, lần này nó có dám gặp em ấy thật không?
thằng Đông cất tiếng trả lời trước tiên.
- Tao nghi ngờ lắm, với cái tính của nó chín mươi phần trăm là khôn dám?
- Sao mày tự tin thế Đông?
Thằng Nhã hỏi vặn ngược lại.
- Bọn mày sống với nó bao nhiêu năm rồi, cái tính của nó bọn mày còn lạ gì?
Lúc này thằng Thắng cất tiếng.
- Ư thì tính cách nó như thế, nhưng dạo này tao thấy nó thay đổi đấy, bọn mày cứ để ý mà xem.
- ừ thay đổi cũng tốt, như thế anh em mình đỡ mệt với nó, mà thay đổi thì chúng ta vẫn là bạn bè mà.
nói rồi ba thằng ôm nhau cùng cười.
Sau khoảng mười phút đồng hồ, Thanh Sơn lại lóc ngóc quay trờ về quán nước, lúc này thằng Đông nhanh mồm nhanh miệng nói ngay.
- Đấy bọn mày thấy tao nói có sai đâu.
Nói xong hắn lại cảm thán một cái, tỏ vẻ hết thuốc chữa.
- Khó!!!!
Ba người cùng nhau lắc đầu nhìn Thanh Sơn rồi thở dài như những ông cụ non.
Nhưng thằng Nhã vẫn cố hỏi lại một câu.
- Sao rồi mày, thái độ em ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-vuong/2586300/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.