Nói rồi thân hình Phan Thái Hùng như một đầu mãng xà thân thủ trác tuyệt, một mình xông giữa như chốn không người, những chiêu thức vô cùng nhanh và gọn gàng, rồi ầm một tiếng lão tứ Đàm Thiên Đức bị đá một cước vào ngự bay rớt ra ngoài, đang trên không trung thì ông ta không ngừng phun ra những ngụm máu đen, chứng tỏ nội thương rất nghiêm trọng, và cước lực vừa rồi của Phan Thái Hùng là vô cùng mạnh mẽ, sau khi đá bay Đàm Thiên Đức xong, không hề dừng lại mà Phan Thái Hùng tiếp tục xong vào ba người, chỉ dùng những chiêu thức đơn giản nhưng ba người lúc này chống đỡ hết sức vất vả, bởi võ công của Phan Thái Hùng thiên hướng là nhanh, chỉ cần nhanh là có thể chế trụ được đối phương,
Bởi vậy mà xuất thủ của Phan Thái Hùng vô cùng nhanh gọn, chiêu này chưa qua chiêu khác đã tới dương như chiêu số của ông ta là vô tận, không bao giờ hết, càng đánh lâu thì ba người Đàm Thiên Anh càng trở nên chậm chạp, bởi vậy mà liên tục ba tiếng bịch nặng nề dường như đồng thời vang lên thì cũng là lúc ba cái bóng bay về ba phía, trên miệng máu tươi ùng ục tuôn ra. đánh bay ba người xong Phan Thái Hùng cười khinh thường cười một tiếng.
- Bốn anh em các người cũng chỉ đến thế mà thôi.
Nói xong Phan Thái Hùng đi về đứng bên cạnh Thanh Sơn, còn bốn anh em Đàm Thiên Anh thì tức giận vô cùng, nhưng cũng không thể phản bác, bởi bốn người cùng nhau vây công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-vuong/2586174/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.