Nghe thế Hai người bên trong bỗng nhiên mở mắt ra, trông theo ánh sáng truyền vào hai người bọn họ chỉ thấy một thân ảnh lạ lẫm, hai anh em đưa mắt nhìn nhau, tỏ vẻ không nhận biết người này. thấy hai anh em bọn họ kinh ngạc như vậy, Khánh Đồng vội vàng cất tiếng giải thích.
- Không cần phải ngạc nhiên như thế, hai vị sư đệ không biết ta cũng đúng thôi.
Hai người này chính là hai anh em Trương Hồng. Trương Hoàng, nghe những lời của Khánh Đồng mà anh em bọn họ như lạc vào sương mù mờ mịt, bọn họ không nghĩ rằng bọn họ tự dưng có một người bỗng dưng gọi họ là sư đệ, chẳng nhẽ người này từ trên trời rơi xuống, tại sao lại vào được chỗ này cơ chứ. Lúc này Khánh Đồng lại tiếp tục.
- Bởi vì không có nhiều thời gian, không thể giải thích cặn kẽ cho hai vị được, tối nay ta sẽ giải thích rõ ràng hơn,
Nói xong Khánh Đồng để lại chỗ thức ăn còn lại, sau đó quay người rời đi. mà trong suốt quá trình này luôn có một đôi mắt trông thấy hết mọi việc.
Tối hôm ấy, sau khi quay lại nhà giam Khánh Đồng bắt đầu kể lại mọi chuyện.
- Hai vị sư đệ, chúng ta lại gặp mặt.
Lúc này Trương Hồng vội lên tiếng.
- Anh là ai, tại sao lại gọi anh em chúng tôi là sư đệ, thật sự nghĩ mãi mà chúng tôi cũng không thể nghĩ ra được.
Lúc này Khánh Đồng mỉm cười sau đó tiến lại gàn anh em Trương Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-vuong/2586141/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.