Bạch My lão quái thần thái ung dung điềm đạm, không một tia nóng vội không một tia sợ hãi, đối với ông ta dường như những người này không đủ cân lượng đối với ông ta.
- Bạch My Sư Thúc uy phong thật to à.
Lúc này một giọng nói như chuông đồng vang lên, tiếp theo đó là một đám người từ trong đại điện ra tới, đi giữa chính là môn chủ Đào Bá Duy, đi bên cạnh là cháu ông ta Đào Xuân Huy, còn đi hai bên và tụt lại phía sau một tý là hai lão già, bên phải là một lão mặt đỏ như máu, da dẻ sần sùi, đầu tóc bối cao, ti hí mắt lươn, còn lão già bên trái thì ngược lại mắt to miệng rộng, râu tóc bạc phơ trông có vẻ tiên phong đạo cốt, nhưng điểm chung của hai lão già này chính là, huyệt thái dương nhô cao, chứng tỏ nội công vô cùng thâm hậu.
Đi theo sau là một đám người, mà nhìn những người này trông không phải là những người tầm thường.
Khi đám người đứng đối diện nhau, Bạch My nhìn Đào Bá Duy bằng ánh mắt thâm thúy.
- Uy phong thật to ư, làm sao bằng được Đào môn môn chứ, tôi đến đây không phải là vừa ý của Đào môn chủ ư? không nghĩ tới sau bao nhiêu năm trở lại tông môn, lại có thể luân lạc đến mức này.
Nghe như vậy, những người đi cùng Đào Bá Duy quát tháo.
- Nói cái gì hả?
- Ông là cái thá gì chứ, làm sao dám chất vấn môn chủ?
- Ông đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-vuong/2586131/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.