Nói xong Thanh Sơn điểm một vài vị trí trên cơ thể Đào Thanh để ổn định thương thế cho ông ta, sau đó đứng ra phía trước, nhìn về phía Trịnh Văn Thái bằng ánh mắt lạnh lùng, sau đó chỉ tay về phái Thanh Thanh cất giọng chất vấn. 
- Mày muốn dẫn cô ấy đi? 
Nói rồi Thanh Sơn nhìn chăm chăm vào Trịnh Văn Thái không chớp mắt, với một tia sát ý xét qua. Thấy Thanh Sơn như vậy trong lòng Trịnh Văn Thái run lên, dường như trong lòng hắn dâng lên một tia bất an lo lắng, cảm thấy áp lực đè nén lên tâm cảnh của hắn, uy áp đó lại đến từ người thanh niên trẻ trước mặt hắn, nhưng mà xuất thân của hắn đâu có tầm thường, có sóng to gió lớn nào mà hắn chưa từng trải qua, vậy nên hắn cứng giọng trả lời. 
- Thì làm sao? tao nhất định phải dẫn nó đi đấy, mày làm gì được tao chứ, chỉ là một tên quê mùa, đừng xem mình đặt ở vị trí quá cao. 
Nói rồi cất hắn cất giọng cười to không thèm để ý đến Thanh Sơn, Thanh Sơn cũng không nói gì thêm mà tiến lại gần Thanh Thanh, lúc này Thanh Thanh rất sợ hãi, từ khi tiến vào vùng đất này đây là lần thứ hai cô trải qua loại chuyện như thế này. 
Lần trước nếu không nhờ có Bạch My lão quái thì khả năng giờ này cô đã không còn mạng để đứng đây, còn lần này thì có vẻ nguy hiểm hơn, mặc dù cô không biết đối phương là ai, lai lịch ra sao, nhưng nhìn vào hiện trạng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-vuong/2586112/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.