Sau khi giọng nói kết thúc, thì một người đàn ông ngoài ba mươi tuổi bước chân đi về phía đám người, sau đó nhìn vào mặt người đàn bà rồi cất giọng.
- Ồ, thì ra là Phạm Hoài Thương phu nhân, không biết tối nay phu nhân đến chỗ chúng tôi có việc gì chăng?
nghe những lời nói quen thuộc này trong lòng Phạm Hoài Thương cảm giác run nhẹ một cái nhưng bà ta cũng nhìn người đàn ông rồi cất giọng.
- Thì ra là Vương đội trưởng, hôm nay có việc tới đây cậy nhờ Vương đội trưởng giúp đỡ, chẳng hay Vương đội có sãn lòng không ah?
Nghe Phạm Hoài Thương nói vậy Vương Thành bỗng dưng cất giọng cười mỉa mai
- Phạm phu nhân nói đùa cái gì thế, Vương Thành tôi chỉ là một đội trưởng nhỏ bé thôi, làm sao mà đủ tư cách để cho Phạm nhu nhân đây nhờ vả, cái này tôi không ghánh nổi đâu.
Nghe thế Phạm Hoài Thương cũng chỉ biết cười trừ bất lực, nhưng bên cạnh thanh niên tỏ vẻ khó chịu ra mặt, hắn định cất lời nhưng bị Phạm Hoài Thương ngăn lại, rồi bà ta lại tiếp tục nói với Vương Thành.
- Vương đội lại khiêm tốn rồi, có ai mà không biết quyền lực trong tay của Vương đội trưởng chứ? quả thật hôm nay rất mong được vương đội giúp đỡ, nếu Vương đội giúp đỡ thì ân tình này Trần gia sẽ không bao giờ quên.
- Không dám, không dám tôi chỉ là một đội trưởng nhỏ nhoi thôi, còn chưa đủ tư cách để giúp đỡ Phạm phu nhân đây, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-vuong/2586090/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.