Một người đàn ông độ tuổi năm mươi, hai mắt sáng như đuốc đeo khẩu trang đang loanh quanh bên một thác nước đang ào ào đổ xuông, ông ta quan sát xung quanh cực kỳ kỹ lưỡng, mọi ngóc ngách ông ta đều không bỏ qua dường như ông ta đang tìm kiếm cái gì đó quanh đây.
Sau một lúc ông ta bần thần ngồi sụp xuống bên một tảng đá to, hai mắt huyết hồng sống mũi cay cay rồi tự nói với bản thân mình.
- Chẳng lẽ là chết thật rồi hay sao. không có một manh mối nào là sao.
thiếu gia tôi thật có lỗi với cậu có lỗi với gia tộc.
Đây chính là người đàn ông lên xe khách cùng Thanh Sơn và cũng là người hàng xóm bí ẩn luôn âm thầm bảo vệ Thanh Sơn.
Lần này vì chủ quan ông ta đã để cho Thanh Sơn gặp nguy hiểm, hiện tại không có một manh mối nào không biết Thanh Sơn sống chết ra sao, ông ta tỏ ra vô cùng có lỗi và thống khổ, giọt máu duy nhất của ông bà chủ cần ông ta bảo vệ vậy mà ông đã làm không tốt, nên ông ta vô cùng tự trách bản thân mình.
Một bên khác, bệnh viện đa khoa thành phố Đô Thành trén giường bệnh một thanh niên độ mười tám mười chín đang nằm vắt chân chữ ngũ, trên người băng bó kín mít như bó giò, xung quanh cậu ta là một đám lít nhít nam nữ trẻ tuổi. một Thanh niên đầu nhuộm xanh đỏ cất tiếng hỏi.
Anh Tuấn chẳng lẽ chúng ta phải chịu đựng sự nhục nhã này hay sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-vuong/2586076/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.