Đúng vậy, thiếu niên này có thân phận gì, tại sao mời chỉ mười bảy mười tám tuổi mà đã lợi hại như vậy, không chỉ một mình đánh bại mấy chục cao thủ, mà đến cả ngũ hành kỳ trận cũng không làm được gì hắn, mà còn bị đánh bại một cách thê thảm như vậy. Đặc biệt nhất là ở đây ai cũng biết thực lực của Hội phó Trương Thế Quang là cao đến mức nào, nhưng vẫn bị một kiếm xuyên giò, giờ đi lại còn khó khăn, nếu không cứu chữa kịp thời còn có thể để lại di chứng sau này khó mà tăng lên được thành tựu cao hơn trong võ học.
Trương đại nhân, có phải nhàn nhã đã lâu vậy nên ngài từ một mãnh hổ oai phong giờ lại biến thành một con mèo già yếu ớt rồi hay không?
Một người đàn ông đứng tuổi cất giọng mỉa mai Trương Thế Quang. Hai người vốn có hiềm khích từ trước, nên đây là cơ hội để hắn ta chọc giận cũng như làm giảm uy tín của Trương Thế Quang trong mắt các thành viên Hoàng Sơn hội.
Đỗ đại nhân, ngài nói vậy là có ý gì? lần hành động này thất bại, tôi chịu hoàn toàn mọi trách phạt đến từ tổ chức, tôi không trốn tránh mong ngài tôn trọng người khác một chút.
- Tôi cũng chỉ nói vậy thôi, bởi theo tôi thấy một thiếu niên vắt mũi chưa sạch mà lại có thể đả thương bao nhiêu cao thủ trong hội như vậy, điều đó là hơi vô lý. Nhân tài như vậy tôi chưa từng nghe thấy đã xuất hiện ở vùng đất này, với tin tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-vuong/2586045/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.