ng bắn gãy mũi tên, chỉ làm nó bay lệch hướng.
"Á!"
Tần Vạn Hào hét lên một tiếng thảm thiết.
Mũi tên đó bắn trúng đùi phải của ông ta.
Bởi vì lực bắn rất mạnh, mũi tên xuyên qua đùi ông ta, cắm thẳng lên tảng đá phía sau, chỉ để lại trên đùi ông ta một cái lỗ.
Để Mallory không phá đám nữa, Lý Phong thờ ơ nói.
"Đánh què tay chân bọn chúng đi".
"Vâng!"
Lý Phong vừa dứt lời, Dương Thiện Tề vẫn luôn đứng như trời trồng phía sau đáp lời.
Cậu ta đằng đằng sát khí lao về phía đám người Mallory.
Dương Thiện Tề luôn khiến người ta cảm thấy cậu ta là một người rất thật thà, không nổi bật lắm.
Nhưng sau khi nhận được lệnh của Lý Phong, lúc cậu ta đánh về phía đám người Mallory đã bộc lộ ra sức mạnh và sự sắc bén của kẻ mạnh.
Trong chốc lát, đám người Mallory phải gắng sức đỡ lấy sự tấn công của Dương Thiện Tề, bọn chúng không ngừng kêu thảm thiết.
Mà lúc này Lý Phong đã đứng trước mặt Tần Vạn Hào.
Lẽ ra cái mạng này của ông ta đã không còn, nhưng Lý Phong đã cứu ông ta.
Tần Vạn Hào sợ chết, ông ta vội vàng cầu xin Lý Phong.
"Lý Phong, cậu đừng giết tôi".
"Cậu muốn biết chuyện gì thì cứ hỏi, tôi sẽ trả lời ngay".
Lý Phong trịch thượng nhìn Tần Vạn Hào.
"Sau khi về nước, tôi đã để đàn em đi điều tra vài thứ".
"Về chuyện năm đó mẹ tôi bị đuổi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/328322/chuong-8824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.