lưng theo sát Viên Lịch Hành.
Nhưng con ngươi ông ta đảo liên tục như tên trộm.
"Cậu chủ, năm xưa từ khi ông chủ bảo tôi truy tìm tung tích của cái bình sứ".
"Tôi đã nghiên cứu tất cả các bảo vật mà Vương Đại Khánh có trong tay".
"Nhờ những món bảo vật đã bị tôi mua, tôi phát hiện..."
Lúc Ngô Lương còn đang lải nhải, Viên Lịch Hành đột nhiên quay đầu lại nhìn.
Cái nhìn trịch thượng.
Vênh váo.
Ánh mắt Viên Lịch Hành lạnh như băng, khó chịu nhìn chằm chằm Ngô Lương nói.
"Có chuyện gì thì nói thẳng ra, cậu đây không rảnh nghe chó sủa".
Ngô Lương thấy ánh mắt của Viên Lịch Hành thì sợ giật nảy mình.
"Cậu chủ, sau bao nhiêu năm tôi nghiên cứu và điều tra".
"Tôi phát hiện tất cả bảo vật trôi từ mộ tướng quân ra đều từ cùng một thời đại".
"Nếu tôi đoán không nhầm, cái bình sứ mà ông chủ vẫn bảo tôi tìm chắc cũng là ở thời đại đó".
"Cái bình đó chắc chắn trôi từ mộ tướng quân ra".
Chương 615: Trong núi không sạch sẽ
Viên Lịch Hành cười: "Đúng thì sao mà không đúng thì sao?"
Viên Lịch Hành là một người kiêu ngạo.
Anh ta luôn không hài lòng với việc gia tộc mình bị gia tộc lớn kia điều khiển.
Anh ta muốn dùng nỗ lực và thủ đoạn của bản thân để thoát khỏi sự kiểm soát của người đứng sau kia.
Vì vậy, đối với anh ta, những nhiệm vụ do người đàn ông đứng sau kia chỉ thị hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/328300/chuong-8802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.