: "Đây là chợ đồ cổ nổi tiếng ở thủ đô".
"Sáng mai anh đi xem thử".
Hứa Mộc Tình mím đôi môi đỏ mọng, nói nhỏ: "Anh dẫn em theo với nhé".
Lý Phong hơi sửng sốt, cười nói: "Ừ".
...
Sáng sớm hôm sau Lý Phong dẫn Hứa Mộc Tình đến chợ đồ cổ nổi tiếng ở thủ đô.
Phan Gia Viên.
Năm đó Lý Mộc và Lý Phong mua cái bình sứ nhỏ này ở một sạp hàng nằm trong góc hẻo lánh.
Lý Phong nhớ rất rõ lúc đó cả hai anh em đều không dẫn theo vệ sĩ.
Lần đầu tiên trốn nhà đi chơi.
Cho dù là đã qua nhiều năm nhưng kí ức lúc còn nhỏ, Lý Phong vẫn nhớ rất rõ.
Vì thế mà Lý Phong dẫn theo Hứa Mộc Tình vào chợ đồ cổ, rất dễ dàng tìm thấy góc nhỏ năm đó.
Mà làm Lý Phong ngạc nhiên là, bao nhiêu năm thế mà cái sạp nhỏ của ông chủ vẫn bán.
Chỉ có một điểm khác duy nhất là tóc ông ấy đã hoa râm.
Vẻ mặt tang thương.
Lý Phong liếc mắt đã nhận ra ông ấy là vì dáng vẻ ông ấy vẫn không thay đổi.
Dáng người thấp thấp, gầy tong teo.
Nhìn đã biết là người thật thà.
Cái sạp hàng làm ăn không tốt lắm.
Bởi vì những thứ được bày bán trông rất bình thường, chả có gì đặc biệt.
Mà ông chủ cũng không mồm mép tép nhảy.
Có khách đến, ông ấy cũng chỉ cười với người ta.
Còn lại cứ để kệ khách chọn.
Lý Phong cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/328291/chuong-8793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.