Anh mở ra, bên trong là Hắc Mộc Lệnh.
Anh bước đến bên cạnh cửa sổ.
Bóp nát cái Hắc Mộc Lệnh nặng trĩu trong tay.
Lý Phong thả những mảnh gỗ đã bị nghiền nát xuống lầu, dửng dưng nói.
"Trò chơi chính thức bắt đầu".
Cùng lúc này, ở tứ hợp viện của nhà họ Lý.
Lý Lâm vội vàng bước vào trong.
Ông ấy thấy Lý Tấn không ngồi trong phòng sách múa bút luyện chữ như mọi khi.
Mà giống như một người thợ mộc đang ngồi trong sân.
Xung quanh ông ta có rất nhiều miếng gỗ.
Trong tay ông ta cầm một miếng gỗ, đang chăm chú đẽo gọt.
Lý Lâm bước nhanh đến bên Lý Tấn, nói với ông ta: "Lão gia ơi, không xong rồi".
Lý Tấn liếc mắt nhìn Lý Lâm nói: "Ông có thể đổi câu khác không?"
"Mỗi lần vội vã từ ngoài chạy vào ông cũng nói câu này, tôi nghe đến phát chán rồi".
Đối với Lý Tấn bây giờ, cả thủ đô này không có chuyện gì có thể làm ông ta cảm thấy bối rối cả.
Lý Lâm vội vàng nói: "Lão gia, tôi vừa nhận được một tin".
"Hội trưởng lão phái hai người đến đã bị cậu chủ đánh bay ra từ tầng mười rồi".
"Giờ hai người đó đã thành người tàn phế".
Lý Tấn đang đẽo gọt miếng gỗ, nghe thế thì sững người, sau đó ông ta lập tức cười to.
Tiếng cười của ông ta cực kì vui sướng.
"Không ngờ chuyện này đến nhanh thế".
"Tôi còn tưởng phải tháng nữa mới đến cơ".
"Xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/328207/chuong-8709.html