Vạn Hào cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ lòng.
Ông ta cũng cười khẩy nói: "Làm tốt lắm, thưởng cho cậu viên thuốc này, uống đi".
Tần Trọng lễ phép nhận lấy viên thuốc màu đỏ trong tay Tần Vạn Hào.
Hắn nhẹ nhàng bỏ viên thuốc vào miệng mình.
Trong nháy mắt khi Tần Vạn Hào vừa cúi đầu, Tần Trọng nhanh chóng nhổ viên thuốc ra tay rồi dấu vào trong túi.
Vừa nãy nghe Lý Phong nói hắn mới biết, hóa ra thuốc giải từ trước đến nay bọn họ uống cũng là thuốc độc.
Nếu uống viên thuốc đỏ này thì độc tố trong người sẽ càng nặng thêm.
Sát thủ giống như bọn họ sống thọ nhất cũng không quá bốn mươi tuổi.
Đến tuổi này, thực lực của bọn họ sẽ ngày càng giảm xuống.
Mà nhà họ Tần coi bọn họ như hết giá trị lợi dụng.
Vì thế bọn họ sẽ bị đầu độc chết.
Cả gia tộc này ai ai cũng ác.
Sau khi thấy Tần Trọng uống thuốc, Tần Vạn Hào mới khẽ gật đầu.
Bởi vì đêm đến thì sẽ rất nhàm chán.
Tần Vạn Hào nói với Tần Trọng: "Hình như trong đoàn của Edek có đàn bà, đi bắt một ả về đây".
Tần Trọng và người bên cạnh giật mình.
Không ai ngờ rằng đến giờ phút này mà Tần Vạn Hào lại không nhịn được.
Tần Trọng vội nói: "Nếu đi bắt đàn bà về thì vị trí của chúng ta cũng sẽ bị lộ".
"Ông chủ, ông chịu khó nhịn một chút. Đợi tìm được bảo tàng về chúng ta xử lí bọn chúng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/328140/chuong-8642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.