ôi chuẩn bị quà cho cháu gái còn hơn".
"Chúng ta làm cái nôi trước đi".
"Tôi cảm thấy cháu gái của tôi chắc năm sau là ra đời đấy".
Lý Lâm nhìn Lý Tấn, ông ấy từ nhỏ đã đi theo Lý Tấn, rất hiểu tính ông ta.
Lý Tấn là một người khôn ngoan, ông ta làm chuyện gì cũng sẽ tính toán sâu xa.
Thế nên lúc trước không ai có thể gây thiệt hại cho Lý Tấn và cả gia tộc Lý Thị ở thủ đô.
Cũng vì thế nên đối thủ mới gọi ông ta là đồ cáo già.
Thấy Lý Tấn vẫn bình chân như vại, dù trong lòng Lý Lâm còn nhiều điều khó hiểu nhưng cũng chỉ có thể cùng đẽo gỗ với Lý Tấn.
Trong căn nhà cổ mấy trăm năm ở thủ đô.
Ở giữa nhà có chín ông già ngồi trên ghế gỗ lim.
Trong đó có một người đập mạnh lên bàn.
Cả mặt đất cũng rung nhẹ lên.
"Nực cười, cái thằng Lý Phong dám đánh người của hội trưởng lão, đúng là muốn chết mà".
Một người ngồi ở giữa, trong mắt lóe lên sự sắc bén.
"Từ trước đến nay nhà họ Lý luôn là cái gai trong lòng chúng ta".
"Lúc trước Lý Tấn giống như cái xương mắc ngang cổ chúng ta".
"Dù làm thế nào cũng không thể khạc cái xương này ra được".
"Giờ lại đến thằng con thứ cả người toàn gai của ông ta".
"Xem ra muốn thủ đô hưng thịnh như trước".
"Thì phải làm theo kế hoạch lúc trước, nhổ tận gốc gia tộc Lý Thị".
Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/328129/chuong-8631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.