Mặc dù cậu ta còn nhỏ tuổi nhưng rất lanh lợi, hoạt bát.
Vừa rồi khi Trịnh Đại Lâm đang nói chuyện điện thoại với Ngô Đức Khải, Trịnh Tiểu Thụ vẫn luôn đứng ở bên cạnh nghe.
Nhất là khi nghe thấy việc bắt một người phụ nữ được thưởng năm trăm nghìn, Trịnh Tiểu Thụ đã cảm thấy có gì đó không đúng.
Trịnh Tiểu Thụ nhanh chóng nói Trương Đại Lâm: “Anh à, em thấy có gì đó không ổn!”
Trịnh Đại Lâm nhìn em trai ruột của mình, hỏi: “Chỗ nào không ổn?”
Sau khi Trịnh Đại Lâm bị đuổi khỏi hội Giao Long, rất nhiều chuyện đều là Trịnh Tiểu Thụ ra mặt quyết định thay Trịnh Đại Lâm.
Cũng chính vì có Trịnh Tiểu Thụ luôn ở bên cạnh.
Trịnh Đại Lâm mới không tiếp tục mắc sai lầm.
Ít nhất đến hiện tại anh ta vẫn có thể duy trì cơm ăn, áo mặc.
Cũng chính vì như vậy, Trịnh Đại Lâm luôn lắng nghe những lời em trai nói.
Trịnh Tiểu Thụ nói: “Anh à, hai ngày nay, anh lái xe đến nơi khác, nên có lẽ không biết việc hội Giao Long đã bị diệt sạch rồi”.
“Vớ vẩn, chuyện này làm sao không biết được chứ, không phải hội Giao Long bị bang Hắc Long nuốt chửng sao?”
Nói xong, Trịnh Đại Lâm nhổ một bãi nước bọt.
“Đáng đời!”
“Mấy năm trước anh đã nói rồi, hội Giao Long đang nuôi ong tay áo”.
“Nhưng mấy ông già đáng chết đó có thèm nghe lời anh đâu!”
Trịnh Tiểu Thụ ngăn Trịnh Đại Lâm lại, không cho anh ta tiếp tục khoe khoang.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327914/chuong-8416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.