m hiểm lóe lên trong mắt ông ta.
Trương Gia Lương nhìn Ngô Đức Khải nói: “Xem ra đám người này đã bị ép tới bước đường cùng rồi”.
“Tối nay chúng ta dắt người đến bắt đám người chúng nó lại”.
“Sau đó ở trước mặt đám đàn ông, chơi chết người phụ nữ của chúng!”
Khóe miệng Ngô Đức Khải nhếch lên, cười chế nhạo.
Hắn giơ tay lên, lắc đầu với Trương Gia Lương.
“Không”.
“Tôi định sẽ đổi cách chơi khác”.
Khuôn mặt Ngô Đức Khải tràn đầy tự tin.
“Ông còn nhớ năm ngoái có một nhà hàng tên Thái Phượng không?”
Trương Gia Lương lập tức gật đầu: “Đương nhiên là nhớ rồi”.
“Nhà hàng đó lúc đầu rất hot”.
“Mở liền ba chi nhánh”.
“Chủ tịch cử người đến, định mua ba nhà hàng này với giá hai triệu”.
“Nhưng mụ đàn bà tên Thái Phượng ấy lại từ chối”.
“Sau đó chủ tịch đã ra tay, cắt đứt mọi nguồn cung cấp nguyên liệu thức ăn cho nhà hàng đó”.
“Chưa đến một tháng bọn chúng đã phải đóng cửa rồi”.
Vừa nghe, Ngô Đức Khải vừa gật đầu, cười hỏi: “Vậy ông có biết mụ đàn bà tên Thái Phượng đó sau này đi đâu không?”
Trương Gia Lương lắc đầu: “Cái này thì tôi thật sự không biết”.
“Tôi nói cho ông biết, Thái Phượng đó hiện đang ở trong một căn biệt thự do cậu tôi mua”.
“Oa, người đàn bà đó sướng thật đấy, còn được ở trong biệt thự cơ à”.
“Hừ!”, Ngô Đức Khải cười lạnh một tiếng.
“Đương nhiên là sướng rồi”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327889/chuong-8391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.