Ông mày tới đây ăn cơm, liên quan đéo gì đến mày!”
“Thử nói thêm một câu nữa đi, xem ông đây có đấm vỡ mặt mày ra không?”
Trương Gia Lương vốn là một tên côn đồ.
Sau nhiều năm va vấp, chui rúc dưới đáy xã hội, ông ta đã nhiễm đầy thói hư tật xấu.
Khuôn mặt ông ta dữ tợn, hai mắt mở trừng trừng.
Người bình thường sẽ bị dọa khi nhìn thấy khuôn mặt này của ông ta.
Trước khi khách hàng ở bàn bên cạnh lên tiếng, Lý Phong đã nói: “Xin lỗi, nhà hàng chúng tôi là môi trường văn minh”.
“Xin đừng to tiếng ở đây”.
Trương Gia Lương từ từ ngẩng đầu lên, nói với Lý Phong.
“Mày vừa mới nói cái gì?”
Lý Phong lặp lại câu nói đó một lần nữa.
Trương Gia Lương cười.
“Bụp!”
Một tiếng động lớn.
Ông ta đứng dậy.
Sau đó, ông ta duỗi một ngón tay, ấn thẳng vào trán Lý Phong.
“Nói lại câu mày vừa nói cho tao”.
Ngạo mạn!
Không coi ai ra gì!
Lúc này, Trương Gia Lương đã thể hiện bản chất của một thằng côn đồ ngoài xã hội.
Lý Phong bắt lấy ngón tay của Trương Gia Lương.
Trương Gia Lương giật mình, cố gắng thu lại ngón tay của mình.
Tuy nhiên năm ngón tay của Lý Phong nắm rất chặt.
Cho dù Trương Gia Lương cố gắng thế nào cũng không có cách nào rút ra được.
“Mày muốn làm gì?”
“Mẹ thằng chó này định làm gì?”
“Mày biết ông mày là ai….á!”
“Rắc!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327876/chuong-8378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.