Lỗ Vĩnh Hạc không dám đối mặt với anh.
Hắn muốn cầu xin sự thương xót, nhưng không mở nổi miệng.
Hắn muốn chạy, nhưng chân hắn đã mềm nhũn ra rồi.
Lúc này, có tiếng hô to của Cao Ngọc Thụ phát ra từ ban công tầng năm bên dưới: "Cậu chủ, anh nhảy xuống đi, tôi sẽ đỡ anh!"
Nghe đến đây, Lỗ Vĩnh Hạc không khỏi thở dài một hơi.
Hắn trừng mắt một cái, căm phẫn nhìn Lý Phong nói: "Mày sẽ phải hối hận! Tao sẽ không tha cho mày đâu! Tao nhất định sẽ không tha cho mày đâu!"
Nói xong Lỗ Vĩnh Hạc liền trèo lên cửa sổ rồi nhảy xuống.
Lỗ Vĩnh Hạc vừa nhảy khỏi cửa sổ.
Thì Lý Phong đã bước nhanh về phía trước.
Anh duỗi một ngón tay ra và nhúng nó vào ly rượu của người bên cạnh.
Sau đó, ngón tay anh hướng về phía Cao Ngọc Thụ bên dưới, búng một cái.
Một giọt rượu vang đỏ!
Hệt như một viên đạn!
Nó nhanh chóng rơi vào mặt Cao Ngọc Thụ.
Cao Ngọc Thụ hét lên một tiếng.
Đôi tay đang mở ra để đỡ Lỗ Vĩnh Hạc, theo bản năng đã rụt lại.
Lỗ Vĩnh Hạc rơi cái bộp xuống đất.
"A! Chân của tao, chân của tao!"
"Cao Ngọc Thụ, đồ khốn nạn!"
"Không phải mày nói sẽ đỡ tao à? Đồ rác rưởi! Đồ rác rưởi!"
Lý Phong chậm rãi đóng cửa sổ lại.
Quay đầu lại, anh liền nhìn thấy Trình Lỗi ở cách đó không xa, đang nhìn chằm chằm vào mình.
Lý Phong liếc Trình Lỗi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327789/chuong-8291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.