Hai tên vệ sĩ đập mạnh vào bức tường bên cạnh.
Nôn ra máu.
Hôn mê.
Lúc này, Liễu Bạch, người đang ôm đầu đỡ đòn đánh của mấy tên vệ sĩ, giờ mới ngẩng đầu lên.
Anh ấy nhìn thấy một khuôn mặt dữ tợn.
Giờ phút này, Lý Phong giống như một ngọn núi sừng sững không gì sánh nổi!
"Đồ chó, mày dám cản tao à!"
"Tao nói cho mày biết, nếu mày biết điều thì giao con kia cho tao”.
"Nếu không, tao không những xử đẹp mày mà còn xử luôn cả nhà mày đấy!"
"Tất nhiên, nếu mày khéo”.
"Tao không ngại trả lại vợ mày sau khi đã chơi đâu”.
"Khi nào tao cần thì lại dẫn đến cho tao dùng”.
"Hahaha! Tao đây sống rất biết điều đấy chứ!"
"Vù!"
Thân ảnh Lý Phong lóe lên, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Lỗ Vĩnh Hạc.
"Bốp!"
Một cái tát.
Một nửa khuôn mặt của Lỗ Vĩnh Hạc bị lệch đi!
Một vài cái răng dính máu bắn lên không trung.
“Cạnh cạnh!”, đập vào cửa kính cách đó không xa.
"Mày dám đánh tao! Đồ chó, mày dám đánh tao! Hôm nay mày chết chắc rồi, mày chết chắc rồi!"
Đúng lúc này, Liễu Kình Tùng vội vàng đi tới.
"Đủ chưa hả!"
Ngay khi nhìn thấy Liễu Kình Tùng đến, Lỗ Vĩnh Hạc lập tức phàn nàn với ông ta.
"Chú Liễu, chú tới đúng lúc lắm, tên khốn kiếp này dám đánh cháu, chú mau phái người tới bắn chết hắn đi!"
"Bốp!"
Một cái tát rõ to.
Cái tát của Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327787/chuong-8289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.