Liễu Lão Tam bị đá bay, đập mạnh vào bức tường bên cạnh.
"Đồ chó! Mày mù à!", Liễu Kình Tùng tức giận chửi thề.
Nhân vật tầm cỡ trước mặt này là nhân vật đáng sợ mà ngay cả thiếu tướng năm sao cũng tự xưng là em!
Thế mà loại chó như mày lại dám sủa trước mặt người ta à!
Hai chân Liễu Kình Tùng nhũn như cọng bún.
Ông ta run rẩy bước tới trước mặt Lý Phong, khom người, nở nụ cười nịnh nọt.
"Sao anh lại ở đây ạ?"
Liễu Kình Tùng không ngạc nhiên khi Lý Phong biết tên và danh tính của mình.
Một nhân vật tầm cỡ như anh, chỉ cần ngoắc ngón tay một cái, thì thông tin nào mà chả về tay anh.
Lý Phong nhàn nhạt hỏi: "Ông có thiếp mời không?"
Liễu Kình Tùng sửng sốt trong giây lát.
Chẳng lẽ nhân vật lớn này không được mời?
Đến đây mà không được mời, vậy nghĩa là sao?
Liễu Kình Tùng đảo nhanh tròng mắt, lập tức lấy ra một tấm thiệp mời từ tên tùy tùng đi theo.
Sau đó, ông ta đưa nó cho Lý Phong bằng cả hai tay.
"Đây là thiệp mời của tôi, giờ nó là của anh”.
"Ừ”.
Lý Phong gật đầu, xoay người rời đi.
"Tôi sẽ mở cửa thang máy cho anh”.
Vừa nói, Liễu Kình Tùng vừa lao tới và đích thân mở cửa thang máy cho Lý Phong.
Ngay sau đó, Liễu Kình Tùng đi theo Lý Phong như một tên tùy tùng.
Sau đó cửa thang máy từ từ đóng lại.
Toàn bộ sảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327785/chuong-8287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.