Hoảng loạn!
Khi nhìn thấy Tôn Bá Đương, tất cả mọi người đều hoảng sợ, kể cả chính Châu Vũ.
“Không thể nào! Lão già chó chết, không phải ông bị người khác đánh trọng thương rồi sao? Vì sao lại có thể ở đây?”
“Lẽ nào con ả đáng chết Kỳ Ti Mẫn lừa tao!”
“Mày nói bừa, vợ tao làm sao có thể làm ra chuyện như vậy được!?”
Tôn Bác Nghĩa đứng ở cửa, được hai tên vệ sĩ bảo vệ.
Lúc này sắc mặt anh ta tái nhợt, chỉ tay vào Châu Vũ, cả người run lên.
Tên cao thủ bị đánh bật ra vừa này đã chạy lại.
Hắn lau vết máu trên miệng, nói với Châu Vũ: “Ông chủ, lão già này nhất định đã bị thương rồi”.
“Nếu như là bình thường, cú đấm vừa rồi của lão nhất định sẽ khiến tôi chết ngay lập tức”.
“Tuy nhiên, bây giờ tôi chỉ thấy trong ngực hơi nhói một chút, không có vấn đề gì quá lớn cả!”
“Ha ha ha, ông trời không phụ lòng người, ông trời không phụ lòng người, không hổ danh là người đàn bà tao đã từng ngủ cùng, sau khi được thử kỹ năng của tao, quả nhiên cô ta vẫn chỉ một lòng hướng về tao!”
Lúc này, Châu Vũ không kiêng nể bất kỳ ai.
Hắn chỉ vào Tôn Văn Đài.
Kiêu ngạo!
Chế nhạo!
Còn có sự khinh thường sâu sắc: “Tôn Văn Đài, tên chó chết cặn bã nhà mày”.
“Ngày thường ngoài mặt ra vẻ có đạo đức, sau lưng lại lén làm những chuyện ô uế bẩn thỉu!”
“Mày bây giờ nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327770/chuong-8272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.