Sau đó, chỉ nghe thấy tiếng rắc một cái.
Tay của Tang Cẩu đã bị Tiền Thành Hào cắn gãy!
Tiền Thành Hào ném Tang Cẩu xuống đất như ném một con chó chết.
Ông ta bước tới, giơ chân lên đạp mạnh vào ngực Tang Cẩu, nhìn Tang Cẩu và nói.
“Làm chó cũng làm không xong, mày nói xem mày còn có tác dụng gì?”
“Để một kẻ tiểu nhân ở thành phố hạng ba hại con trai tao thành ra như thế này, mày vẫn còn mặt mũi quay về à!”
Thấy Tiền Thành Hạo định dùng chân đạp gãy sương sườn của Tang Cẩu.
Tiền Gia Bình vội vàng nói: “Bố, việc này hãy giao cho con”.
“Con sẽ lập tức phái Hắc Hổ đưa theo đàn em của hắn đến Đông Hải chặt đầu Lý Phong mang về đây!”
Tiền Thành Hào nhìn chằm chằm Tiền Gia Bình bằng ánh mắt sắc nhẹm: “Được, con đi ngay lập tức. Hôm nay trước khi mặt trời lặn phải xử lý xong chuyện này”.
Tiền Gia Bình vừa quay người, đột nhiên Tôn Man Lị nhẹ nhàng đặt tay lên vai hắn: “Đợi đã”.
Tôn Man Lị lạnh nhạt nói: “Tôi muốn cả gia đình đó đều chết hết, không ai không được phép sống sót!”
Quả là người phụ nữ độc ác!
Đối với Tôn Man Lị, giết người cũng chỉ giống như giết kiến mà thôi!
Sau khi tay phải được băng bó xong, Tang Cẩu đi ra từ bệnh viện.
Hắn thấy xe của Tiền Gia Bình dừng ở trước mặt.
Khi tiến đến gần, cửa xe từ từ hạ xuống.
Tiền Gia Bình nghiêng mặt, hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327738/chuong-8240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.