Sau đó anh tự tay đóng cửa lại dửng dưng nói: "Cậu Tiền cứ từ từ mà chơi nhưng đừng có chơi đến chết nhé".
Thấy cửa phòng sắp đóng, Tiền Gia Triết nhanh chóng vùng vẫy hét lên với người đàn bà to béo: "Đồ quái thai, mau bỏ tay tao ra. Có biết ông đây là ai không?"
"Chát!"
Bàn tay to dày của bà ta tát Tiền Gia Triết một cái.
Cái tát này cũng làm hắn ngã lăn ra giường.
Mấy bác gái bên cạnh nhanh chóng cởi khăn tắm trên người mình xuống.
Cơ thể béo múp của bọn họ nhào về phía Tiền Gia Triết.
Trong phòng bỗng chốc vang lên tiếng cười đùa vui sướng của mấy bác gái.
Hòa cùng tiếng kêu thảm thiết của Tiền Gia Triết.
Tiếng kêu kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ mới dừng lại.
Đợi đến khi cửa phòng mở ra một lần nữa, mấy bác gái đã ăn mặc chỉnh tề.
Trên người họ mặc quần áo hàng hiệu, tay xách túi hàng hiệu, cả người sảng khoái cười vừa lòng rời đi.
Lúc bọn họ đi còn lấy từ trong túi ra một sấp tiền dày đưa cho Vương Tiểu Thất.
Trong số các bác gái có một người đưa tay sờ sờ cằm Vương Tiểu Thất.
"Cậu nhóc này đẹp trai đấy, đúng gu của tôi".
"Có muốn làm con nuôi tôi không, khỏi phải cố gắng hai mươi năm".
Vương Tiểu Thất cười nói: "Bác gái à, tôi không thiếu tình thương của mẹ, mà tôi còn muốn sống thêm hai mươi năm nữa".
Mấy bác gái giàu có cười khanh khách rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327734/chuong-8236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.