Diệp Huyên cười nói: “Thiên Yếm cô nương, ngươi muốn giết ta sao?”
Thiên Yếm châm chọc nói: “Ta nào dám chứ! Vua dựa dẫm!”
Diệp Huyên nhìn người Thiên Khí Tộc xung quanh, mấy người Thiên Khí Tộc này đều đang nhìn Diệp Huyên, ánh mắt bọn họ cũng mang theo sát ý không che giấu!
Thấy vậy, Diệp Huyên khẽ nheo mắt!
Lúc này hắn chợt phát hiện, chuyện hắn không nhúng tay vào Thiên Khí Tộc, hình như là một sai lầm.
Ngay lúc này, một cô gái Thiên Khí Tộc ở bên cạnh đột nhiên đi ra, cô gái trông giống với Thiên Yếm chừng sáu bảy phần.
Cô gái đi đến trước mặt Diệp Huyên, khẽ cười: “Diệp công tử, Thiên Khí Tộc chúng ta sẽ không tiêu diệt vùng đất lưu đày này!”
Diệp Huyên nhìn cô gái đang nói: “Ngươi là?”
Cô gái cười nói: “Thiên Yếm là tỷ tỷ ta, ta tên Thiên Cơ!”
Nói rồi, nàng ta đi đến bên cạnh Thiên Yếm, nắm lấy tay Thiên Yếm sau đó nói: “Diệp công tử, ngươi và chúng ta, vốn không thù không oán, sở dĩ ồn ào đến mức như hiện tại, thật ra chỉ là hiểu nhầm! Mà bây giờ, hiểu nhầm đã được giải quyết rồi, chúng ta không nên tiếp tục đối chọi! Diệp công tử không muốn thế giới này biến mất, Thiên Khí Tộc ta nguyện ý nể mặt Diệp công tử, chúng ta chắc chắn sẽ không tiêu diệt vùng thế giới này, sẽ không có ý coi Diệp công tử là kẻ thù, chuyện này, Diệp công tử có thể hoàn toàn yên tâm!”
Diệp Huyên cười nói: “Ngươi và tỷ tỷ ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327603/chuong-8105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.