Thiên Khí tộc này thật không bình thường nha!
Quan trọng nhất là Thiên Yếm này, trong nháy mắt vừa rồi, hắn lựa chọn cứng rắn đối đầu với đối phương, đã chịu thiệt lớn rồi!
Sức mạnh của đối phương mạnh hơn hắn, cứng rắn đối đầu với đối phương, chỉ có thể là hắn chịu thiệt.
Thiên Yếm lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Ngươi làm ta cũng có chút bất ngờ, không nghĩ tới, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, ngươi thế nhưng đạt tới phá khuyên, không chỉ như thế, sức chiến đấu còn dũng mãnh như thế!”
Nói xong, nàng ta quay đầu nhìn về phía Bích Tiêu: “Nữ nhân ngu xuẩn, ngươi cho là dựa vào vua dựa dẫm này có thể giữ mạng sống sao? Bản thân hắn còn phải dựa vào người khác, làm sao cho ngươi dựa vào?”
Bích Tiêu nhìn thoáng qua Thiên Yếm: “Hai chữ ở giữa chân mày ngươi thật là đẹp mắt!”
Diệp Huyên: “...”
Cô gái này... là định bắt lấy điểm này cả đời không buông!
...
Nghe thấy lời của Bích Tiêu, vẻ mặt Thiên Yếm chợt nặng nề, nàng ta nhìn người đàn ông tóc trắng ở phía xa: “Ngăn vua dựa dẫm này lại!”
Nói đến đây, nàng ta chợt dừng lại rồi nói tiếp: “Đừng giết hắn!”
Nói xong, nàng ta quay người đi về phía Bích Tiêu: “Nữ nhân, lát nữa ta sẽ xé nát miệng ngươi!”
Bích Tiêu cười nói: “Đến đi!”
Dứt lời, thân thể nàng ta đột nhiên trở nên hư ảo, sau đó, trong cơ thể nàng ta đột nhiên xuất hiện một gốc cây.
Thiên Yếm nheo mắt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327600/chuong-8102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.