"Đúng đó, đúng đó, đó là phép lịch sự tối thiểu”. Trên khuôn mặt thanh tú và hoàn mỹ của Hứa Mộc Tình nở một nụ cười dịu dàng. "Xin lỗi, tôi không có thói quen bắt tay người khác”. Sau khi nói xong, Hứa Mộc Tình tìm cớ xoay người rời đi. Nghê Quang Văn đột nhiên hô lên: "Cô vẫn không biết tôi là ai đúng không?" Cô nhìn Nghê Quang Văn: "Vừa rồi tôi đã biết rồi”. Sắc mặt Nghê Quang Văn trở nên lạnh lùng, trong mắt hiện lên tia sắc bén, càng lúc càng dữ tợn hơn! Như một con hổ, hắn tiến lên vài bước, muốn dùng khí thế của mình để áp đảo Hứa Mộc Tình. "Bây giờ tốt hơn hết là cô nên ngoan ngoãn đưa tay ra”. "Nếu không, cô và tập đoàn của cô sẽ chịu những hậu quả khó lường đấy!" Nụ cười trên mặt Nghê Quang Văn ngày càng trở nên hung dữ. "Cô có biết người đã đắc tội với tôi lần trước có kết cục như nào không?" Mọi người trong phòng tiệc lúc này đã đổ dồn ánh mắt vào họ. Nhưng không ai đứng ra ngăn cản. Nghê Quang Văn tràn đầy quyền lực! Hắn như một con hổ trong rừng rậm. Hắn là vua ở đây! Ở đây, tiếng nói của hắn có trọng lượng nhất! Một doanh nhân bên cạnh nhanh chóng nói nhỏ: "Giám đốc Hứa, cô mau bắt tay nhận lỗi đi”. "Lần trước, có người vô tình đắc tội với anh ta. Trong vòng ba ngày, công ty của người đó đã phá sản!" "Cuối cùng, còn bị mấy kẻ đòi nợ chém chết trên đường, vợ và con gái thì bị bọn buôn người bắt cóc đến Đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327596/chuong-8098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.