Ông ta đã chán ở thành Cô Tô rồi. Bây giờ cứ cách ba đến năm hôm ông ta lại chạy đến Đông Hải. Những người không biết sẽ nghĩ rằng Chung Vô Thất có bồ nhí ở Đông Hải, ở Đông Hải vờn ong bắt bướm. Thật ra, Chung Vô Thất mỗi ngày đều đi lang thang trên khắp các con phố và ngõ hẻm của Đông Hải, trông thư thái như người già nghỉ hưu không có việc gì làm. Trên thực tế, đây là Lý Phong đề xuất cho Chung Vô Thất. Chung Vô Thất ở giai đoạn này, dù cho có võ công cao cường cũng không còn ý nghĩa gì nữa rồi. Thứ Chung Vô Thất cần là sự lĩnh hội về bản thân và sự đột phá trong lĩnh vực của mình. Ông ta đã bị giam cầm mấy chục năm ở cảnh giới chưởng môn rồi. Thiên tài lừng lẫy một thời nay đã dần dần già cỗi, gần đất xa trời. Cũng chính vì vậy mà thời gian trước đây, ông ta đã dồn toàn lực để thống trị phương Đông. Sự xuất hiện của Lý Phong giống như một cái tát, tát mạnh vào mặt ông ta. Cái tát này cuối cùng cũng khiến Chung Vô Thất tỉnh lại. Ngăn chặn Chung Vô Thất khiến Hàn Sơn lầm vào tình thế không thể nào hồi phục được. Vì để đột phá bản thân. Chung Vô Thất thành tâm xin lời khuyên của Lý Phong. Câu trả lời của Lý Phong cho Chung Vô Thất, rất đơn giản. Đi nhiều hơn, xem nhiều hơn, ăn uống no say, vui chơi thỏa thích. “Ái chà, thằng nhóc này, đẹp trai quá!” “Nào, nào, nào, tới đây mua một cốc sữa đậu nành đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327573/chuong-8075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.