Bọn Tiểu Triệu còn chẳng có tư cách nói chuyện với ông ấy nữa là. Sếp Hà vỗ mạnh lên bàn hét ra bên ngoài: "Vũ Đại Quân! Cậu mau vào đây cho tôi". Vũ Đại Quân đang thảnh thơi đứng ngoài cửa hút thuốc, thấy có người hét tên mình thì giận dữ. "Thằng chó nào gọi tên ông đấy?" "Con mẹ nó! Coi trời bằng vung rồi à?" Vũ Đại Quân tức giận chửi bới, vênh váo bước vào phòng. Nhưng bước chân của hắn lập tức khựng lại. Bởi vì hắn thấy một gương mặt quen thuộc. Điếu thuốc! Điếu thuốc mà Vũ Đại Quân đang ngậm rơi xuống đất. Hắn há hốc miệng. Sợ hãi! Khó tin! Hắn giơ tay lên dụi mắt. Dụi mạnh! Mắt đỏ lòm! Chảy cả nước mắt! Nhưng sau khi mắt sưng lên. Mấy người trước mặt chẳng có gì thay đổi cả. Vũ Đại Quân quỳ "bụp" xuống. Chết rồi! Chết thật rồi! ... Công ty trách nhiệm hữu hạn mĩ phẩm Đông Phương. Sau khi đám người Hứa Mộc Tình bị bắt đi, người quản lí cùng nhóm công nhân ai cũng mặt mày ủ ê. Triệu Côn là quản lí kiêm giám đốc công ty đang vắt tay lên trán ngồi than thở. Ông ta vừa gọi cho người quen muốn giúp Hứa Mộc Tình. Nhưng sau khi nghe những lời người đó nói thì lòng ông ta nặng trĩu. "Người anh em à, chuyện này ông đừng nhúng tay vào". "Cho dù ông phá sản thì vẫn tốt hơn là chọc phải nhà họ Vũ". "Vũ Đại Quân là đàn em của Vũ Thạc, mà Vũ Thạc ở Thiên Môn một tay che trời, có chuyện gì mà hắn không dám làm đâu". "Tốt nhất là ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327548/chuong-8050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.