lúc, uống ít canh
“Nhưng mà…”
Vy vẫn muốn nói gì nữa, cố gắng khiến anh bỏ đi ý
của cô rồi nói:
cằm ra hiệu với người giúp
khi trong mắt vụt qua ý
ý cười trong mắt người giúp việc, dẫu môi với anh:
hơi cong lên: “Ai bảo em còn giống như trẻ
chứ? Ai làm nũng? Em không có.” Tống Vy trợn to
vì em còn chưa kịp có, được rồi, lát nữa ngoan ngoan uống canh gừng, tốt cho
anh, cho nên mới không nghĩ nhiều như vậy.” Tống Vy dựa đầu vào vai
lại, sau
máy: “Bởi
Đường Hạo Tuấn hiểu ý của cô, anh để ly trà trong tay xuống: “Em không cần xin lỗi, chuyện này, chúng ta đều không sai, đều là vì đối phương, chỉ là phương thức suy nghĩ và xuất phát điểm khác nhau, em không làm sai.”
“Không, em vẫn có sai.” Tống Vy ngẩng đầu nhìn anh: “Em chỉ là muốn ở lại bên cạnh anh, cùng anh đối mặt với Đường Hạo Minh, nhưng em nghĩ rất đơn giản, chưa từng nghĩ em ở lại, liệu có kéo chân của anh không. Nếu cuối cùng em thật sự kéo chân của anh, dẫn tới anh xảy ra chuyện, vậy lỗi em phạm phải, thật sự không thể nói rõ rồi, vậy nên em mới nói, em có sai, em muốn nói một câu xin lỗi với anh.”
Đường Hạo Tuấn đưa tay vuốt tóc của cô: “Vậy anh cũng có sai, không nói rõ những điều này với em ngay từ đầu, chỉ muốn để em tự hiểu, nhưng anh chưa từng nghĩ, em sẽ tốn nhiều thời gian để hiểu được, cộng thêm mấy lần nay bận bố trí mọi chuyện, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327466/chuong-7968.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.