phải thật sự yêu Tống Vy, nếu không thật sự
cụp mắt: “Tôi nói sao sếp Đường lại nhìn thấy tôi thì nổi giận như vậy,
tôi tuyệt đối sẽ không tha cho anh.” Đôi mắt Đường Hạo Tuấn ẩn chứa sát ý nhìn anh ta, giọng nói lạnh tới mức giống như tới từ địa ngục băng giá, khiến người ta nghe mà cả
quả thật là lỗi của tôi, tôi cũng đã suy nghĩ lại rồi, cho nên lần này
vậy.” Đường Hạo Tuấn hừ lạnh một tiếng, sau đó đẩy mạnh
bước, nếu không phải anh ta kịp thời nắm lấy can lan
không thèm để ý anh ta nữa, thu hồi ánh mắt đi lên
là phòng của anh và Tống Vy, những người
Phàm đứng ở đó, nhìn bóng lưng của Đường Hạo Tuấn, cho tới khi không nhìn
Dứt lời, anh ta không ở lại đó nữa, xoay người đi xuống tầng.
Tống Vy ngồi ở trong phòng khách, trong lòng ôm một đứa trẻ sơ sinh, một người phụ nữ mập mạp đang cung kính đứng ở phía sau cô, cũng cúi đầu nhìn đứa trẻ trong lòng cô, trong tay cầm một cái trống lắc, thỉnh thoảng lắc hai cái.
Đứa trẻ trong lòng Tống Vy nghe thấy tiếng trống lắc, đôi mắt to đen láy nhìn, sau đó há cái miệng nhỏ, phát ra tiếng a a đầy đáng yêu, giống như đang nói chuyện.
Chị Trương thấy vậy, cười nói: “Bà chủ cô nhìn, cậu chủ nhỏ An An muốn nói chuyện rồi.”
“Phải.” Tống Vy nhìn con trai nhỏ trong lòng, trên mặt là nụ cười đong đầy tình mẹ.
Cô dùng khăn lau miếng dãi chảy ra từ khóe miệng của An An, sau đó đung đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327462/chuong-7964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.