Hứa Mộc Tình sau khi nghe thấy Chu Mỹ Trân ngang ngược thô bạo như vậy liền cau mày. “Cái người tên Chu Mỹ Trân này sao có thể như vậy được? Thật đúng là coi trời bằng vung”. Vương Thăng Tài thở dài một hơi: “Gia tộc Chu Thị thật sự rất lớn mạnh nên không ai dám đắc tội với bọn chúng”. “Bây giờ Chu Mỹ Trân đang lên tiếng, không cho phép mọi người hợp tác với tập đoàn của cô”. “Tới đây, tập đoàn của cô cũng sẽ giống như chúng tôi, trở nên vô cùng khó khăn”. “Nếu có chuyện gì xảy ra thì tập đoàn Lăng Tiêu của cô có thể từ bỏ Thành Hải, rút về tỉnh Giang Châu”. “Nhưng chúng tôi thì không thể, gốc gác của chúng tôi đều ở Thành Hải”. “Bây giờ bởi vì mấy người mà tôi đã đắc tội với Chu Mỹ Trân rồi”. “Tay tôi đứt cũng không sao, nhưng hàng trăm nhân viên trong công ty tôi đang phải dựa vào tập đoàn này để kiếm miếng cơm”. “Cô Hứa, cô hãy nghĩ cách đi”. Húa Mộc Tình quay lại nhìn Lý Phong. Lý Phong bình thản nói: “Anh Vương, mặc dù tôi không biết gì về kinh doanh”. “Nhưng tôi biết rằng kinh doanh chính là để nguồn hàng hóa không bị thiếu hụt, sau đó thu lãi tiền hàng”. “Tập đoàn của các anh kinh doanh vật liệu xây dựng đúng không?” Vương Thăng Tài gật đầu lia lịa. Anh ta không học nhiều. Chưa kịp tốt nghiệp trung học đã từ quê lên thành phố để làm việc. Bắt đầu từ công việc bê gạch trên công trường cho đến vị trí tổng giám đốc tập đoàn như hiện tại. Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327430/chuong-7932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.