Cổ Sầu vội nói: “Đấy là Diệp huynh của ta, là cao thủ và thiên tài đệ nhất, đừng trách ta không nhắc nhở ông, nếu ông dám động đến huynh ấy thì cái đầu của ông sẽ bị găm vào kiếm liền đấy.
Diệp Huyên: “…”
Mọi người: “…”
Ông lão nhìn Diệp Huyên, sau đó thì hạ giọng nói: “Tại sao ta vừa có ý muốn giết ngươi thì liền có cảm giác sẽ gặp nguy hiểm?”
Diệp Huyên do dự một lúc, đang định nói thì Cổ Sầu liền đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn. Cổ Sầu nhìn Diệp Huyên, nắm tay thành nắm đấm, nói: “Diệp huynh, trước đây huynh gọi ta là Cổ huynh, ta gọi huynh là Diệp huynh tức là chúng ta là huynh đệ. Nếu như đã là huynh đệ thì ta có một chuyện cần nhờ, huynh sẽ không từ chối chứ?”
Diệp Huyên tối sầm mặt, nói: “Ngươi…”
Cổ Sầu liền vỗ nhẹ vai Diệp Huyên, mỉm cười, nói: “Ta biết, nhất định là huynh sẽ không chối từ”.
Diệp Huyên vẫn chưa lên tiếng thì hắn ta đã vừa nói vừa lấy kiếm Thanh Huyên từ trong tay Diệp Huyên qua, sau đó thì biến mất ngay. Lúc hắn ta xuất hiện trở lại thì đã hắn ta đã đứng trước mặt của ông lão đó rồi, hắn ta đưa kiếm Thanh Huyên ra trước mặt ông lão đó, mỉm cười, nói: “Các hạ, ta biết ông rất mạnh nhưng ông dám đấu với người tạo ra thanh kiếm này không?”
Ông lão liếc nhìn kiếm Thanh Huyên, sau đó mỉm cười, nói: “Sao hả? Ngươi đang uy hiếp ta đó sao?”
Cổ Sầu mỉm cười, nói: “Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327367/chuong-7869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.