Diệp Huyên cười nói: "Ta chỉ muốn hỏi cô!"
Hắn cũng muốn hỏi Thanh Nhi nhưng lại sợ bị đánh!
Lỡ Thanh Nhi cho câu không muốn nói đến vấn đề thiểu năng này thì mình sẽ rất đau bi!
Phàm Giản im lặng một lát rồi nói: "Thực ra, hoàn toàn không có cái gọi là cảnh giới! Trên con đường kiếm đạo thì luôn thay đổi khôn lường, kiếm đạo của mỗi một kiếm tu đều khác nhau! Nếu nhất thiết phải lập ra cái gọi là cảnh giới thì sẽ tương đương với hạn chế họ. Trong mắt của ta, kiếm tu không có cảnh giới mới là kiếm tu chân chính! Bởi vì hắn không đi theo bước chân người khác, không bị hạn chế trong cái hệ thống của họ, kiếm tâm của hắn là tự do chứ không phải bị trói buộc, hiểu chưa?"
Diệp Huyên im lặng, trong lòng không khỏi hơi rung động!
Kiếm tu không có cảnh giới mới là một kiếm tu chân chính!
Cảnh giới?
Hắn có nghe Thanh Nhi nói thực ra cái gọi là cảnh giới chính là một sự ràng buộc của người với người!
Tại sao phải đi theo con đường của người khác?
Đương nhiên, thế giới này chính là như vậy, đi theo con đường của người khác thì chắc chắn sẽ đơn giản hơn chút, vì sẽ bớt đi rất nhiều đường vòng!
Nhưng có một số người, họ cũng không đi theo con đường của người khác, mà là tự mình thăm dò và đi con đường của mình.
Lúc này, Phàm Giản lại nói tiếp: "Thực ra, kiếm đạo của ngươi cũng không có vấn đề gì. Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327354/chuong-7856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.