Tần Ninh trả lời: "Đệ tử lười lắm, vì nghĩ sau này người Tuyết Môn sẽ liên tục khiêu chiến đệ tử mãi không chịu thôi nên đệ tử quyết định đặt dấu chấm hết cho chuyện này luôn".
Câu vừa dứt, các vị đạo tông đều cạn lời.
Ngươi lười lắm?
Ngươi thấy ai lười mà tăng tám tầng cảnh giới nhỏ trong vòng một năm chưa?
"Ít mồm mép lại cho".
Thánh Vô Khuyết phất tay, bảo: "Ta biết hết trò mèo của ngươi. Ngươi bị Mục Huyên và Từ Nham khiêu chiến thì chỉ đơn giản là thể hiện thiên phú siêu cường của bản thân! Nhưng sau này, ngươi cố ý dùng lời lẽ kích động bọn họ!"
Vừa nghe thấy câu này, Tần Ninh phản bác: "Tông chủ nói vậy là sai hoàn toàn rồi".
"Là thiên tài mà không thể giữ bình tĩnh trước lời lẽ thách thức, châm chọc của người khác thì làm sao tương lai có thể trở thành cường giả siêu cấp được?"
"Giống như tuy những gì đệ tử nói từ nãy đến giờ bất kính với các vị đạo tông nhưng các vị đạo tông, tông chủ chẳng so đo, đây chính là khoan dung!"
"Tư Mã Tuyết Thiên là đạo tử lại không hề khoan dung chút nào, cứ so đo với đệ tử ngoại môn như ta một cách nhỏ mọn, sau này mà trở thành trưởng lão thượng vị thậm chí đạo tông của Thánh Đạo tông thì còn ra gì nữa đây?"
"Cô ta thấy đệ tử nào thiên phú mạnh hơn mình thì sẽ giết sạch còn gì?"
"Đệ tử đề nghị tước đoạt thân phận đạo tử của Tư Mã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327342/chuong-7844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.