Kết quả như thế nào, hình như không cần nói cũng đã biết.
Nhưng anh không muốn thừa nhận, càng không muốn tin tưởng.
Cuối cùng Lục Kiến Thành không nhịn được nữa, cảm xúc đè nén trong lồng ngực hoàn toàn bùng nổ: "Nói đi, Chu Tiễn Nam, vì sao anh không nói gì?"
"Con tôi đâu? Con của tôi đâu?"
Lục Kiến Thành muốn gào lên, nhưng anh vẫn quan tâm đến "Nam Khuê" nằm ở chỗ này, anh cố gắng kiềm chế bản thân, không dám gào thét, cũng không dám nói to.
Cuối cùng lời nói ra như dã thú đau đớn gầm nhẹ, rên rỉ.
"Chu Tiễn Nam, coi như tôi van anh, nói hết cho tôi biết đi, hiện tại tôi chỉ cần biết chân tướng sự thật."
Lục Kiến Thành luôn luôn cao cao tại thượng lại cúi đầu.
Chu Tiễn Nam cuối cùng cũng hé miệng nói: "Nước ối Nam Khuê bị vỡ, vì tai nạn xe cộ làm trễ quá nhiều thời gian, lúc đưa cô ấy đến bệnh viện để mổ cũng là lúc em bé bị ngạt thở do thiếu nước ối, khi lấy ra toàn thân đã tím lại, đã đưa đến khoa nhi để cấp cứu."
"Nhưng quá muộn, hai bé con đều không thể chống đỡ được."
"Nam Khuê biết tin không chịu được nên mới xuất huyết, không thể cứu chữa."
Lúc này Chu Tiễn Nam vô cùng bình tĩnh nói ra kết quả đau lòng.
Kết quả, đây chính là kết quả sao?
Nhưng vì sao Lục Kiến Thành cảm thấy anh không thể tin, cũng không thể chấp nhận.
Rõ ràng hôm trước anh vẫn là người hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327312/chuong-7814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.