Diệp Huyên cười nói: “Ngươi có thể bắt đầu rồi!”
Nói xong, tự hắn rời khỏi vực sâu thời không.
Trong vực sâu thòi không, Cổ Sầu không ngừng rơi xuống, nhưng hắn chí là rơi xuống, thời không chi lực bên trong lại không thể làm hắn ta bị thương được!
Thấy vậy, vẻ mặt Diệp Huyên trở nên nghiêm trọng hơn.
Ngay lúc này, Cổ Sầu chậm rãi mở ra tay phải, sau đó, vực sâu thời không kia lập tức sôi sục.
Diệp Huyên nheo hai mắt, Cổ Sầu này lại mạnh đến mức phá được vực sâu thời không này!
Dần dần, vực sâu thời không thần bí kia sôi sục như nước sôi, rung chuyển dữ dội, nhưng, cuối cùng cũng không bị phá!
Mà lúc này, Cổ Sầu mở lòng bàn tay, sợi chỉ bạc trong tay hắn ta đột nhiên bay ra!
Vù!
Âm thanh xé rách sắc bén vang lên trong vực sâu thời không, thế nhưng, sợi chỉ bạc kia vẫn như cũ không thể phá vỡ vực sâu thời không thần bí, nhưng lại khiến vực sâu thời không thần bí kia biến hình.
Trong lúc Diệp Huyên cho rằng Cổ Sầu sẽ lại ra tay lần nữa thì Cổ Sầu bỗng nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Diệp công tử, ta thua rồi!”
Nhận thua rồi!
Diệp Huyên vừa suy nghĩ, vực sâu thời không thần bí đã biến mất không dấu.
Cổ Sầu đi đến trước mặt Diệp Huyên, khen ngợi nói: “Thời không thần bí Diệp công tử thi triển vừa nãy, quả thật vô cùng huyền ảo!
Diệp Huyên cười nói: “Ngươi nói là tính, đúng không?”
Cổ Sầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327301/chuong-7803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.