Sau đó cô ta rút sim điện thoại, ném xuống bồn cầu.
Một ngày, 24 giờ.
Lục Kiến Thành huy động toàn bộ lực lượng của mình.
Anh cũng đã lục tung hết tất cả những nơi Phương Thanh Liên có thể đến, và tìm hết một lượt.
Thế nhưng, vẫn là tìm không ra.
Đêm đen yên tĩnh.
Đồng hồ chỉ đến số 11, và đã là 55 phút rồi.
Cũng có nghĩa là anh còn năm phút cuối để suy nghĩ.
Năm phút dằn vặt;
Năm phút của sự lựa chọn khó khăn.
Khi đồng hồ đã điểm 12 giờ đêm.
Lục Kiến Thành thông qua số điện thoại mà lúc đó Phương Thanh Liên để lại, gọi cho cô ta.
Câu trả lời của anh rất đơn giản, chỉ có sáu chữ: “Được, tôi đồng ý với cô!”
Đầu dây bên kia khựng lại giây lát, Phương Thanh Liên như thể nghe được thứ gì đó ngọt ngào, ha ha cười lớn.
Bởi vì nụ cười của cô ta quá khoa trương, giống như một người điên vậy.
“Ha ha ha, ha ha ha.” Phương Thanh Liên lớn tiếng cười: “Lục Kiến Thành, em biết mà, em biết là anh nhất định sẽ thỏa hiệp mà.”
“Rất tốt, năm phút nữa, em sẽ để anh call video với Nam Khuê, nhớ kỹ, chỉ khi Nam Khuê càng đau khổ, càng khó chịu, càng thất vọng, em mới đảm đảm cô ta an toàn.”
“Nếu như chỉ cần để cô ta biết được, anh vì cứu cô ta nên mới đồng ý lấy em, vậy xin lỗi, em sẽ lập tức tiễn cô ta và hai đứa bé lên đường.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327280/chuong-7782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.