Nói xong, hắn quay người rời đi.
Bây giờ hắn đã biết về nơi này, đến lúc nào đó hắn lại lén đến đây, sau đó lặng lẽ đi vào bí cảnh kia, quét sạch thần vật và quặng tinh bên trong, há chẳng phải quá đẹp rồi sao?
Ngay lúc này, Táng Man Nhi kia bỗng nói: “Đợi đã!”
Diệp Huyên dừng bước, nhìn Táng Man Nhi, Táng Man Nhi cười nói: “Diệp công tử, nếu ngươi đã đến rồi thì cứ ở lại đi!”
Diệp Huyên lại vội lắc đầu: “Man Nhi cô nương, ta ở lại nơi này, thật sự quá nguy hiểm! Hơn nữa, ta không giúp được mọi người chuyện gì, ta vẫn nên quay về thôi!”
Nói xong, hắn muốn chuồn đi, thì lúc này, một áp lực thần bí lập tức bao phủ lấy hắn.
Diệp Huyên có chút đau đầu, hắn quay người nhìn Táng Man Nhi: “Man Nhi cô nương có ý gì?”
Táng Man Nhi đi đến trước mặt Diệp Huyên, cười nói: “Ngươi cứ ở lại đi! Đi theo ta!”
Diệp Huyên có phần không hiểu: “Tại sao chứ?”
Man Nhi chớp mắt: “Nếu ngươi muốn đi, cũng có thể, đánh thắng ta đi, chỉ cần đánh thắng ta thì ngươi có thể đi tùy ý!”
Diệp Huyên: “...”
Ngay lúc này, Khổ Bồ ở bên cạnh chợt nói: “Các vị, ta lại có một cách!”
Mọi người nhìn Khổ Bồ, Khổ Bồ trầm giọng nói: “Với thực lực mỗi người chúng ta, rất khó để phá được Thời không thứ hai mươi sáu, cho dù có thể thì mọi người cũng sẽ không nguyện ý, bởi vì như vậy tương đương phải dốc hết toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327278/chuong-7780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.