Rốt cuộc hắn cũng biết tại sao nơi này lại có tên là Rừng Rậm Hắc Ám rồi! Bởi vì nó thật sự "hắc", khắp nơi đâu đâu cũng là rừng cây, xung quanh đều đen kịt, tựa như bị tạt mực lên!
Diệp Huyên quay đầu nhìn Hư Vọng: "Rừng Rậm Hắc Ám có gì đặc biệt không?"
Hư Vọng gật đầu: "Nơi đây rất là nguy hiểm, bởi vì bên trong có Hắc Ám Chi Linh - một sinh linh vô cùng đặc thù, mà Rừng Rậm Hắc Ám này chính là địa bàn của chúng, bọn chúng không hoan nghênh những sinh linh khác tiến vào trong đâu!"
Diệp Huyên nhìn mảnh rừng tối tăm trước mắt, chỉ im lặng.
Hắn muốn đi vào, nhưng hắn biết, nếu đi vào thật thì e là sẽ có phiền toái lớn.
Hư Vọng ở bên cạnh thấy Diệp Huyên im lặng thì không nói gì nữa.
Một lát sau, Diệp Huyên đột nhiên nói: "Hư Vọng cô nương, bên trong Rừng Rậm Hắc Ám này có Vương không?"
Hư Vọng gật đầu: "Hắc Ám Chi Vương hẳn là chúa tể của Rừng Rậm Hắc Ám!"
Diệp Huyên khẽ gật đầu: "Hiểu rồi!"
Nói xong, hắn lại hỏi: "Đều là những người đang truy sát ta để tìm cô gái kia?"
Hư Vọng trầm giọng đáp: "Chủ yếu nhất là Võ Linh Vương và Triệu Thần Tiêu, hai người này đều là cường giả Nguyên Thần Cảnh đỉnh cao, ngoại trừ bọn họ ra thì còn có rất nhiều cường giả bí ẩn, bọn họ đều muốn có được mỏ quặng Thiên Cực Tinh trên người cô gái kia!"
Diệp Huyên gật đầu: "Ta hiểu rồi!"
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327209/chuong-7711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.