Cô gái đi tới chỗ cách Diệp Huyên mấy trượng, nàng ta nhìn Diệp Huyên, mở lòng bàn tya, Diệp Huyên hơi do dự, sau đó đưa cho nàng ta một xâu kẹo hồ lô.
Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Huyên, không nói một lời, một khắc sau, một chiếc nhẫn chứa đồ bay ra từ trong cái đầu kia, sau đó rơi vào tay nàng ta.
Diệp Huyên hơi lúng túng, thì ra không phải đòi đồ của hắn, hắn vội vàng cất kẹo hồ lô đi.
Mà lúc này, vẫn có mười mấy thần thức tập trung vào hắn.
Sau khi thu nhẫn chứa đồ, cô gái nhìn Diệp Huyên, sau đó đi tới trước mặt hắn, Diệp Huyên đang định lên tiếng thì cô gái đột nhiên xuất kiến, thanh kiếm chém qua cổ họng Diệp Huyên!
Sau đó thu kiếm!
Xoay người rời đi!
Động tác nước chảy mây trôi, làm liền một mạch!
Nhưng đi chưa được mấy bước, nàng đột nhiên dừng lại, xoay người nhìn về phía Diệp Huyên, lúc này, Diệp Huyên lại không bị làm sao cả, cổ họng hắn hoàn toàn không có vết kiếm.
Thấy cảnh này, nàng ta hơi nhíu mày.
Hung Nghê trong bóng tối cau mày: “Sao có thể…”
Cô gái kiếm tu kia là Mệnh Thần Cảnh, hơn nữa còn là kiếm tu, chiến lực hơn hẳn Mệnh Thần Cảnh bình thường, mà chiêu kiếm khi nãy của đối phương cũng chẳng hề nương tay, nhưng Diệp Huyên lại không bị làm sao cả!
Quá kỳ lạ!
Không chỉ có Hung Nghê mà một vài cường giả trong bóng tối cũng tỏ vẻ nghi ngờ.
Trên đường, Diệp Huyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327202/chuong-7704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.