Đinh cô nương cười nói: “Muốn có được thời không thần bí trong người hắn sao?”
Mộ Thiên Minh cười: “Chỉ muốn mở mang tầm mắt thôi!”
Đinh cô nương im lặng một lát rồi mới đáp: “Bây giờ hắn đang tu luyện!”
Mộ Thiên Minh cười khẽ, ông ta quan sát xung quanh, sau đó nói: “Chỗ này trông rất bình thường, nhưng Thần nữ Thần Khâm lại trở về tay không…”
Nói đến đây, ông ta nhìn về phía Đinh cô nương: “Nghe nói trong tay cô có một kiếm quang thần bí!”
Đinh cô nương cười nói: “Đừng nói là ông lại muốn mở mang tầm mắt nhé?”
Mộ Thiên Minh cười nói: “Cô nương, cô cảm thấy kiếm quang kia sẽ bảo vệ được các cô sao?”
Đinh cô nương lắc đầu: “Ta thấy hơi đau đầu!”
Mộ Thiên Minh cười khẽ: “Cô nương, cô là một người thông minh, chắc cô cũng biết thời không đó ở trong tay hắn chỉ có thể hại hắn mà thôi!”
Lúc này, Diệp Huyên xuất hiện bên cạnh Đinh cô nương, Đinh cô nương nói với hắn: “Đến tìm cậu đấy!”
Diệp Huyên nhìn Mộ Thiên Minh, sau đó nói: “Đinh di, dì đã hiểu bây giờ ta khó khăn đến mức nào chưa? Đi đến đâu cũng chưa từng thiếu kẻ thù!”
Đinh cô nương chớp mắt: “Cậu không cảm thấy kẻ thù của cậu đều rất… ngu ngốc sao?”
Diệp Huyên: “…”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Mộ Thiên Minh biến mất.
Diệp Huyên cũng hơi lúng túng, hắn nhìn Mộ Thiên Minh kia, sau đó nói: “Đinh di, người ta vẫn còn ở đây đấy! Dì phải nể mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327193/chuong-7695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.