Diệp Huyên xoay người nhìn lại, cách đó không xa có một cô gái chậm rãi đi tới, cô gái mặc váy dài màu tím đậm, trên mặt đeo khăn che mặt, không thấy rõ dung mạo, nhưng vóc dáng rất đẹp.
Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Ngươi là ai!”
Diệp Huyên chắp tay: “Diệp Huyên!”
Cô gái hơi nhíu mày: “Diệp Huyên?”
Diệp Huyên gật đầu.
Cô gái lắc đầu: “Chưa từng nghe nói tới!”
Diệp Huyên cười hỏi: “Cô nương là?”
Cô gái nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Diệp Huyên nhún vai, sau đó đi về phía xa, lúc này, cô gái nói: “Nếu còn tiếp tục đi về phía trước, ngươi sẽ chết đấy!”
Diệp Huyên nhìn về nơi đó, phía xa là hai ngọn núi lớn, ở giữa có một khe núi, dưới khe núi là một con đường vô cùng nhỏ, chỉ đủ cho một người đi qua!
Diệp Huyên quay đầu hỏi cô gái: “Phía trước là?”
Cô gái đáp: “Cửa di tích!”
Diệp Huyên lại hỏi: “Cô nương, cô có biết di tích trong đó là di tích gì không?”
Cô gái nhìn Diệp Huyên, lại không nói lời nào.
Diệp Huyên chớp mắt: “Ta đẹp trai lắm à?”
Cô gái hơi ngẩn người, sao lại hỏi thế?
Diệp Huyên cười nói: “Cô nương, nếu ta đoán không lầm thì cô chính là Thiên Uyên thánh nữ thần bí kia đúng không?”
Cô gái gật đầu: “Phải!”
Diệp Huyên cười nói: “Ta tên Diệp Huyên, cô tên gì?”
Thiên Uyên thánh nữa kia lại im lặng!
Diệp Huyên lắc đầu, xoay người rời đi.
Thiên Uyên thánh nữ lại nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327171/chuong-7673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.