Diệp Huyên lại hỏi: “Người khác đánh ta trước thì sao?"
Ám Tả: “Diệp công tử, đang yên đang lành ai lại đến đánh ngươi làm gì?"
Diệp Huyên: “Thì lỡ như có?"
Ám Tả hạ giọng: “Sẽ không có ai chủ động đến gây chuyện với Diệp công tử cả, ngươi...”
Đúng lúc này, có một gã thanh niên đi đến từ đầu kia con đường. Y mặc áo gấm, hông giắt trường kiếm, tay cầm quạt xếp, dáng vẻ như một công tử phong lưu.
Thấy y, Ám Tả chần chừ trước khi khẽ thi lễ: “Tham kiến Tiểu Hầu gia”.
Tiểu Hầu gia, Văn Nhân Vũ.
Y làm ngơ Ám Tả mà quay sang hỏi Diệp Huyên: “Thấy bổn Hầu sao không quỳ xuống hành lễ?"
Diệp Huyên kéo kéo tay áo Ám Tả: “Ông vừa mới nói sẽ không có ai đến gây chuyện với ta cơ mà?"
Ám Tả: “...”
Văn Nhân Vũ cười: “Thấy bổn Hầu mà không hành lễ chính là xem rẻ lễ phép, khinh thường phủ Thần Hầu, khinh thị Thần Đạo Quốc”.
Y liếc Ám Tả: “Ám Tả đại nhân, theo Ám luật nên xử trí thế nào?"
Ám Tả gằn giọng: “Tiểu Hầu gia, người này được bệ hạ triệu kiến”.
Văn Nhân Vũ cười: “Ta có ngăn hắn đi gặp bệ hạ à? Ta chỉ nói hắn gặp ta mà không hành lễ, chính là phạm vào Quốc pháp của Thần Đạo Quốc!"
Ám Tả nghe vậy thì cau mày. Ông ta sao lại không nhận ra Văn Nhân Vũ rõ ràng là cố tình gây sự.
Ám Tả do dự, nói với Diệp Huyên: “Diệp công tử, ngươi...”
Diệp Huyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327154/chuong-7656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.