Diệp Huyên cười: “Ta hiểu rồi, cả hai người đều muốn cướp lấy huyết mạch của ta”.
Ông lão cười: “Không, ngươi lầm rồi”.
Lão liếc nhìn Huyết Đồng một cái rồi xoay người rời đi.
Diệp Huyên lẳng lặng nhìn theo, không nói gì.
Huyết Đồng vươn lưỡi liếm kẹo, nói: “Việc ngươi có huyết mạch đặc biệt chẳng mấy chốc sẽ truyền đi khắp chư thiên vạn giới”.
Diệp Huyên khó hiểu: “Vì sao?"
Huyết Đồng nhìn hắn: “Ngươi nghĩ lão đến đây làm gì? Để trả thù cho Cửu Thiên tộc à? Không, mục đích của lão là ngươi”.
Diệp Huyên cau mày: “Cũng vì huyết mạch của ta?"
Huyết Đồng gật đầu.
Sau một hồi im lặng, Diệp Huyên hỏi: “Ta có thể cướp huyết mạch của người khác không?"
Huyết Đồng nghe vậy thì khẽ cau mày, sau đó hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ không được?"
Khóe môi Diệp Huyên vểnh lên.
Người khác có thể cướp của hắn, vậy hắn cũng có thể cướp ngược lại!
Bàn về huyết mạch thì ai sợ ai?
Huyết Đồng bỗng nói: “Đi thôi!"
Rồi nàng cất bước đi.
Diệp Huyên đuổi theo.
Trên đường đi, hắn tò mò hỏi: “Huyết Đồng cô nương, sau Nhị Thập Đoạn chính là Vô Gian, sau đó nữa là Vô Gian Chi Đạo sao?"
Huyết Đồng gật đầu.
Diệp Huyên: “Vô Gian và Vô Gian Chi Đạo chỉ kém một cấp bậc nhưng chênh lệch sức mạnh lại lớn như vậy?"
Huyết Đồng: “Khác một trời một vực”.
Diệp Huyên im lặng suốt một hồi, sau đó hỏi: “Vậy trên Vô Gian Chi Đạo là gì?"
Huyết Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/327075/chuong-7577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.