Diệp Huyên lắc đầu: “Ta chưa từng thiếu tiền!”
Vẻ mặt Vương của Dị Linh cứng đờ.
Như Diệp Huyên nói, quả thực hắn chưa từng thiếu tiền… Tài nguyên tu luyện, hắn thật sự chưa từng thiếu bao giờ.
Ngay lúc này, một cô gái Dị Linh đi đến trước mặt hai người, cô gái Dị Linh nói: “Phụ vương!”
Nói rồi, nàng ta liếc nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử, xin chào!”
Vương của Dị Linh cười nói: “Tiểu hữu, nó là con gái ta Dị Khâm!”
Diệp Huyên cười nói: “Xin chào Dị Khâm cô nương!”
Dị Khâm khẽ cười: “Phụ vương, Diệp công tử, sắp bắt đầu rồi! Chúng ta vào ngồi thôi!”
Vương của Dị Linh gật đầu: “Diệp tiểu hữu, mời!”
Diệp Huyên cười nói: “Mời tiền bối trước!”
Vương của Dị Linh cười nói: “Chúng ta cùng đi vậy!”
Ở trước mặt Diệp Huyên, hắn ta thật sự không dám ra vẻ!
Sau khi ba người đi vào Thiên Tinh Điện thì Diệp Huyên phát hiện, bên trong Thiên Tinh Điện rất lớn, trên đầu không có vật gì che chắn cả, vừa nhìn đã có thể thấy cả trời xanh.
Mà ngay chính giữa trong Thiên Tinh Điện này, có một sân khấu khổng lồ, sâu khấu cao đến mười mấy trượng, trên sân khấu có một cô gái Dị Linh Tộc đang đứng, mà xung quanh sân khấu là những chiếc ghế lơ lửng khổng lồ.
Lúc này, trên những chiếc ghế lơ lửng xung quanh đã có vài người, rõ ràng đều đến để tham gia triển lãm thần vật này.
Vương của Dị Linh đưa Diệp Huyên đến một vị trí đầu rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/326982/chuong-7484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.